Cả đời chỉ cần một người là em for Android - Tiểu thuyết tình cảm
Hình ảnh:
Cả đời chỉ cần một người là em for Android - Tiểu thuyết tình cảm
Em là giấc mộng đẹp nhất đời anh; Anh hứa sẽ mãi mãi chung tình với em. Có lẽ, thật sự có định mệnh, nhất định em xuất hiện trong cuộc đời anh, khiến anh cảm thấy thế giới này chưa từng đẹp như vậy.
Nhất định em từ nay về sau ở trong trái tim anh, nhíu mày hay cười, hỉ nộ bi ai đều tác động đến anh; Nhất định anh sẽ đuổi theo em, chỉ cần ở bên cạnh em, dù gian nan thế nào cũng không bao giờ bỏ cuộc.
Mạnh Tưởng, Chung Tình. Hai cái tên này dường như cả đời gắn bó với nhau. Khi anh chỉ là một cậu nhóc, cũng là lúc cô cất tiếng khóc đầu tiên trong thế giới bao la này. Khi cả hai người còn nhỏ, là cô đuổi theo anh, ỷ lại vào anh, gọi anh là anh trai, anh lại coi cô như một người không hề tồn tại.
Trong suốt những năm tháng tuổi trẻ, lại là anh đuổi theo cô, bá đạo muốn trong mắt trong lòng cô, trong cuộc sống của cô chỉ có thể có anh, luôn sợ hãi mất đi một thứ bảo vật. Xa cách mười năm sau gặp lại, cùng hướng về nhau, lại đem tình cảm của mình giấu kín trong lòng, cùng muốn đến bên cạnh đối phương, lại không dám bước về phía trước.
Anh nghĩ, cô không hề yêu anh, cho tới bây giờ cũng chưa từng yêu; Cô nghĩ, anh vốn đã không hề yêu cô, cho dù là trước kia. Họ nhìn đối phương đều đã có cuộc sống mới của riêng mình, lòng đau mênh mông, nhưng khuôn mặt vẫn bình thản. Tuổi trẻ bồng bột, vì những sai lầm thời trẻ mà một sinh mệnh ra đi, trong lòng cả hai người có một nỗi đau không thể phai mờ.
Anh phóng túng chính mình, không muốn nhận thua nên lựa chọn sa đọa. Cô lựa chọn bỏ đi thật xa, không dám tự mình đối mặt, nhưng sự đau đớn lúc nào cũng tra tấn trong sâu thẳm trái tim, cô khóa chặt trái tim mình, trừng phạt anh cũng là trừng phạt chính mình. Nhiều năm như vậy…. đã rất lâu rất lâu, tình cảm của anhd ường như đã chôn thật sâu trong trái tim, chỉ khi lơ đãng đột nhiên biểu lộ ra.
Chung Tình thấy, chúng ta thấy, anh là một người con trai trưởng thành, nhưng ở sâu trong nội tâm lại giống như một đứa trẻ, sợ bị thương tổn, càng sợ hơn mình làm tổn thương người mình yêu thương. Mà Chung Tình, sự ưu sầu của cô, sự cô đơn của cô, tình cảm của cô, lại chỉ có một mình cô biết. Cô đã khóa chặt lòng mình, trói buộc chính mình, lại không có cách nào để cho mình thoát ra khỏi xiềng xích.
Có lẽ tuổi trẻ dại khờ, nhưng hôm nay, không phải yêu thì là gì? Hai người vốn yêu nhau, lại chỉ có thể yên lặng chờ đợi. Họ yêu nhau sâu đậm như vậy, lại không có cách nào đến gần đối phương. Có thể hay không, cho họ gần lại một chút, có thể hay không, cho họ nhận ra trái tim nhau. Có thể hay không, khi nhìn nhau, không hề là mộng ước, có thể hay không, vứt bỏ tất cả, không trói buộc, không có gông xiềng.
Không có tình yêu nào là thuận buồm xuôi gió, tình yêu đẹp phải qua quá trình tôi luyện. Con người ta nhiều người vô tình bỏ qua nhau, nhưng cũng vô cùng nhiều sự trùng hợp. Họ đã từng bỏ lỡ mười năm, nhưng duyên phận họ, từ lúc đó đã bắt đầu. Còn lại, là họ mười năm sau…. Nước chảy thành sông. Cho dù nước chảy thành sông nhưng đường chảy thật sự rất dài. Bôn ba trong tình yêu, thỉnh thoảng nhìn lại nhau, lướt qua một ngọn núi cao thăm thẳm, nhất định sẽ đến được hạnh phúc.