Đường phương nhất chiến for Android - Truyện kiếm hiệp
Hình ảnh:
Đường phương nhất chiến for Android - Truyện kiếm hiệp
Cô là người con gái chưa bao giờ khóc trước mặt người khác. Cô cho rằng khóc chỉ là chuyện của kẻ nhu nhược.
... Làm một người con gái, có thể ôn nhu, có thể ôn thuận, nhưng không được hễ một chút là rơi nước mắt: Rơi nước mắt cũng chia làm 2 loại, lúc mình cảm động đau lòng, rơi nước mắt cũng chẳng sao, người ta cũng đâu phải cây cỏ, ai mà vô tình cho được?
Một người còn rơi nước mắt được chính là vì họ vẫn còn có tình cảm, Đường Phương cảm thấy mình là một người nhiều tình cảm; có điều, lúc gặp phải điều oan khúc, thật hoảng sợ thì nhất định không được rơi nước mắt, không những vậy, còn vạn vạn điều không được rơi nước mắt, bởi vì đang lúc bị thất thế mà rơi nước mắt, không phải là yếu hèn lắm sao?
Lúc yếu đuối mà rơi nước mắt, không phải là đi xin xỏ người ta đồng tình với mình?
Con người sống trên đời, có mạnh có yếu, hà tất phải đem cái chuyện lúc mình bị yếu đuối ra cho người ta đồng tình!
Đường Phương trước giờ cảm thấy làm cho người ta đồng tình với mình là một chuyện mất sĩ diện vô cùng.
Cô là Đường Phương của Đường Môn, tại sao lại đi để người ta đồng tình với mình?
Còn có chuyện gì mà cái đầu thông minh và đôi bàn tay, với cả một thân bản lãnh ám khí của mình không giải quyết được?
Bởi vậy mà trước giờ cô chưa từng vì sợ hãi mà rơi nước mắt.
Hai chữ "Bi Phẫn", đối với cô mà nói, cô sẽ hoá bi phẫn thành một thứ lực lượng, sớm chiều vì thiên hạ mà xen vào chuyện bất bình, nổi giận mà rút kiếm ra giải quyết.
Có điều, kinh nghiệm nào thì cũNg phải từ học hỏi mà có được.
Ai cũng đều phải trải qua cái lúc mình vừa mới học hành thành tài ra.
Cái lúc cô vừa xuất đạo ra, Dường Phương cũNg đã "khóc" qua một lần.
Trước mặt công chúng rơi nước mắt qua một lần.
Cái chuyện lần đó thật tình làm Dường Phương "muôn kiếp không quên".
Bất quá, lần đó xảy ra rồi Đường Phương phản kích lại, cô cũng đã làm cho người trong vũ lâm "kinh hãi giật cả mình".
Và từ đó cũng đối với cô có một ấn tượng sâu xa, nhìn cô với cặp mắt khác biệt người thường.
Bọn họ đều là những tay hảo thủ sử ám khí rất nổi danh trong giang hồ: Đại Thạch công tử Dương Thoát và Chí Tại Thiên Lý Lôi Biến.
Hai người bọn họ đánh ngang tay nhau, không phân thắng bại, nhưng Đường Phương cảm thấy hai người hình như đều chưa sử tận hết toàn lực.
... Cho dù bọn họ có sử tận hết năng lực, cô cảm thấy mình nhất định có thể thắng được bọn họ.
Châu Kê Đường Bất Toàn rón rén chạy lại chỗ cô khuyên: "Tiểu Phương, ta xem cháu đừng đánh nữa là hơn, ám khí của Dương công tử và Lôi thiếu hiệp, khó đề phòng lắm, vạn nhất cháu có sơ thất gì, ta cũng không muốn vậy."
Dường Phương bật cười: "Cháu ứng phó được mà, Ngũ Thập Thất thúc cứ yên lòng đi thôi."